Tuesday, January 20, 2009

Người đàn bà biến mất 6 - Người khăn trắng

Người đàn bà biến mất
Trang 6


Thấy bà bận, ông khách cáo lui:
- Thôi, để hôm khác tôi lại tới thăm. Tôi còn ở đây vài tuần. Chào bà.

Tiễn khách ra xong, vừa quay vào vú đã thấy Thùy Hương đứng ở thang lầu:
- Ai vậy vú?
- À, một người quen cũ của ba mẹ cô. Ông ta ở Pháp về.

Hương vẻ không hài lòng:
- Lần sau vú nhớ là không để ai vào nhà cả. Con không thích.

Vú Hai cúi xuống lau chỗ nước đổ, phát hiện chiếckhawn tay, bà lầu bầu:
- Cái ông này, có chút mà cũng quên.

Chợt nhìn thấy, Hương bước nhanh lại và mắt cô chạm ngay vào hai chữ KN ở góc khăn:
- Vú, cái khăn này là của ông vừa rồi?
- Đúng rồi, lúc nãy vú vô tình làm đổ nước, ông ta lấy ra lau và bỏ quên.

Giật lấy chiếc khăn, Hương nhìn kỹ một lần nữa vừa lẩm bẩm:
- Không lý nào…
- Cô Ba nói gì?
- À, không. Không có gì.

Cô đột ngột hỏi:
- Vú biết rõ ông này?
- Chỉ nhớ là ngày mẹ con còn sống thỉnh thoảng ông ta có tới chơi. Ông ta tên là Khanh.
- Khanh? Cái gì Khanh?

Không hiểu ý Hương bà hỏi lại:
- Cô ba muốn hỏi gì?
- Ông ta tên Khanh nhưng lót chữ gì?

Hiểu ra, vú lắc đầu:
- Tôi đâu rõ.

Giữ lấy chiếc khăn tay, Hương bước vội lên lầu. Giở chiếc hộp ra, lấy chiếc khăn mẹ để lại, so hai cái gần nhau, Hương kêu khẽ:
- Giống nhau!

Quả là hai chiếc khăn giống nhau từ màu sắc, hình dáng và đặc biệt là hai chữ thêu KN lồng vào nhau thì đúng là một.
- Tại sao có chuyện lạ lùng thế này?

Tự hỏi mà không làm sao có lời giải đáp, nên ngồi rất lâu Hương vẫn chưa đóng nắp hộp lại.
- Ông ta là ai?

Là câu hỏi mà suốt đêm đó Hương để nó nhảy múa trong đầu, đến đỗi trằn trọc mãi, không tài nào ngủ được…

Chưa bao giờ Hương ngủ đầy khó khăn và khi dậy đã cảm thấy người đau nhức, rã rời như sáng nay. Có lẽ do cô đã mất ngủ gần như suốt đêm.

Chiếc hộp đưgj người kỷ vật của mẹ vẫn còn bên cạh, nhưng nhìn kỹ lại thì hai chiếc khăn tay chỉ còn một. Chiếc trong hộp còn ở chỗ cũ, còn chiếc của người đàn ông bỏ quên thì không còn. Nhớ là lúc đi nằm mình đã mág khăn trên đai ghế, nhưng tìm hoài chẳng thấy, đang định gọi bà vú để hỏi thì nhìn ra cửa sổ Hương thấy nó treo trên đó.

Tuy nhiên có điều lạ là bây giờ chiếc khăn trắng tinh ấy đã bị ai đó dùng vạt gì đó rạch nát!
- Vú ơi!

Lần nữa vú Hai đã được gọi lên. Chỉ chiếc khăn Hương hỏi:
- Ai làm vậy vú?

Bà vú chẳng hiểu gì.
- Lại chuyện gì nữa cô Ba?

Nhìn chiếc khăn rách, vú Hai vẫn chưa hiểu gì:
- Ai xé vậy? Có phải cái khăn của ông khách?

Hương không đáp. Cả hai im lặng hồi lâu, đột nhiên Hương nói:
- chính mẹ con đã về đây!
- Cô Ba!
- Con chắc như vậy! Mẹ con đã làm chuyện này. Đây vú xem… cô lấy chiếc khăn còn lại trong hộp cho vú Hai xem:
- Vú xem sẽ rõ.

Vú Hai vừa nhìn đã hiểu ngay:
- Cả hai chiếc khăn này đều của một người. Ông ta đã tới đây sáng nay.

Hương lay vai vú Hai:
- Vú biết gì về người đàn ông đó, nói cho con nghe với?

Vú Hai thật thà:
- Tôi chỉ biết họ là một nhóm bạn thân thời còn đi học. Sau đó khi ông bà chủ lấy nhau thì họ ít thân với nhau, chỉ thỉnh thoảng ông Khanh đó có tới chơi. Còn bà…
- Vú muốn nói bà Ngọc?

Vú Hai gật đầu:
- Phải, chính bà ấy. Bà Ngọc biến đi đâu mất mãi cho đến khi mẹ cô sinh ra hai chị em cô thì đột ngột xuất hiện. Nhưg lần này họ không còn là bạn nữa…

Free English essays
http://language123.blogspot.com

My Favorite Sport Is Football
Describing The Best Friend
Hobby In Free Time
Frightening Experience
What Is Your Hobby 作文
A Thief In My Room
Bài Luận Tiếng Anh Mẫu
Describe Your Best Friend
Write A Passage Criticizing The Tramps Way Of Life
Bai Luan Tieng Anh