Tuesday, January 20, 2009

Người đàn bà biến mất 3 - Người khăn trắng

Người đàn bà biến mất
Trang 3

- Kìa, gần tới rồi đó cô Ba.

Bà vú chỉ hàng mộ phía tay trái khuất sau một bụi Mimosa do ai đó trồng đang ra hoa rất đẹp. Hương nhìn theo và reo lên:
- phải chi mình trồng trên mộ mẹ một cây hoa Mimosa như thế, đẹp biết mấy!

Hương chạy nhanh về phía trước, gần cây Mimosa. Chợt cô dừng lại khi thấy có một bóng người bước ra từ phía sau cây Mimosa. Có lẽ người ấy bỏ đi vì sự xuất hiện của Hương và bà vú. Chăgr hiểu sao Hương lại thấy thẫn thờ khi nhìn thấy người phụ nữ vừa bỏ đi kia, tự dưg cô như muốn cất tiếng gọi, vì hình như…
- Bà ơi!

Vú Hai bước tới sau, tưởng Hương gị mình nên lên tiếng:
- Cô Ba gọi gì?

Chỉ tay về phía bóng người vừa đi khuất, Hương hơi run run giọng:
- người đó… bà đó… vừa ở đây.

Vú Hai nhìn theo chỉ còn thấy một cái bóng mờ, bà nói:
- Chắc ai đó cũng đi viếng mộ như mình.
- Không, vú xem!

Chỉ tay về một ngôi mộ trước mặt, Hương ngạc hiên vì có một bó hoa Mimosa rất tươi đặt trước đầu mộ. Đến lượt bà vú kinh ngạc:
- ai đã đặt bó hoa trước mộ của mẹ con?

Thùy Hương lúc ấy mới nhìn bức ảnh gắn trên bia mộ, cô kêu lên:
- Mộ của mẹ đây mà!

Nhìn kỹ lại thì cây mimosa trồng ngay trước đầu mộ của mẹ, Hương vừa thích thú vừa thắc mắc:
- Ai đã trồng cây này vậy vú?

Bà vú không nhớ nhưng vẫn đáp:
- Chắc là ông đã trồng hồi đó.

Hương lắc đầu:
- không phải, chính ba con hôm trước điện thoại cho con còn dặn nên tìm một cây gì đó trồng bên mộ cho mẹ, bởi theo ba thì mẹ vốn thích những cây hoa có càh cây cao, hoa màu vàng… À, phải rồi vú, hoa có màu vàng chính là Mimosa!

Còn bó hoa Mimosa đặt ở đầu mộ, Hương tự hỏi:
- Ai vừa đặt hoa vậy?

Chợt cô bảo bà vú:
- Vú chờ con chút!

Cô nhắm hướng người phụ nữ vừa đi và chạy nhanh theo. Chạy quanh quẩn tới gần chục dãy mộ nhưng chẳng thấy bóng dáng ai. Thất vọng, Hương quay lại lối cũ, nhưng chưa bước được bước nào, cô đã sững người khi thấy người phụ nữ lúc nãy đang đứng trước mặt mình!

Đó là một phụ nữ tuổi trug niên, mặc áo dài lụa màu vàng y như hoa mimosa. Bà không cười nhưng đôi mắt bà nhìn vào Hương như đang cười, như đang muốn nói gì đó. Hương chợt bàng hoàng vì cô đã nhận ra nụ cười trong mắt đó, nó giống hệt như là bức ảnh của mẹ mình gắn trước mộ!
- Bà là…

Hương vừa cất tiếng hỏi thì bỗng người kia vùng bước nhanh, chỉ trong chớp mắt đã lẩn khuất vào những hàng bia mộ.
- Bà ơi! M…

Chẳng hiểu sao Hương muốn cất một tiếng gọi mẹ. Nhưng kịp dừng lại…

Như có một sức đẩy vô hình, Thùy Hương vụt chạy theo và gọi trong thảng thốt:
- Bà ơi! Bà ơi!

Không biết Hương đã gọi đến bao nhiêu lần, và đã chạy bao xa… cho đến khi cô vấp phải một bạc đá rồi té sấp và mê man…
- Cô Ba! Cô Ba…

Thấy Hương mở mất ra, vú Hai mừng quá:
- Tôi lo quá, cô đã ngất hơn một giờ rồi…

Hương nhìn quanh, nhận ra là đang ở trong bệnh viện, cô vùng bật dậy:
- Đi tìm ngay mẹ con!

Bà vú ngạc nhiên:
- Mẹ con? Nè cô Ba, cô quên rồi sao…
- Con không quên đâu vú ơi, mẹ con đã chết. Nhưg chính vừa rồi con đã gặp bà, con đã gặp mẹ con rõ ràng mà!

Bà vú lắc đầu:
- Cô làm tôi chẳng hiểu gì cả. Hay là tại chuyện tối qua và cả chuyện tôi đưa cô thăm nghĩa trang. Đúng ra là không nên…

Hương hầu như không chú ý gì đến những lời nói của vú Hai, cô bước khỏi giường bệnh trước sự ngạc nhiên của cô y tá đang chuẩn bị khám lại. Vú Hai ngăn:
- Cô còn chưa khỏe, hãy nằm dưỡng đã.

Nhưng Hương cg quyết đi thẳng ra cửa. ý định của cô là trở lại nghĩa trang, nhưng lúc ấy trời đã tối và những lời gọi giật lại của bà vú, nên cuối cùng cô theo bà về thẳng nhà.

Free English essays
http://language123.blogspot.com

An Exciting Event
Essay On Picnic
Importance Of Reading A Newspaper
The Most Embarrassing Experience
Describe Your Friend
Difficulties In Learning English
What Is Flight Booking Like
Essay On Importance Of Newspapers
Advantages And Disadvantages Of Cinema
Your Most Frightening Experience