Tuesday, January 20, 2009

Người đàn bà biến mất 20 - Người khăn trắng

Người đàn bà biến mất
Trang 20

Chị em Hương đều thở phào nhẹ nhõm:
- Lạy trời!

Thầy Sáu trước khi đứng lên đã nói mấy câu làm chị em cô chủ nhà vui hơn:
- nghe bà vú đây kể chuyện mấy tờ tự thú do bà Ngọc và ông gì đó viết, chắc các cô thắc mắc chẳng hiểu sao họ lại tự nguyện làm việc đó chớ gì?

Thùy Hương nhanh miệng:
- Dạ, tại sao vậy thầy?
- Đơn giản thôi, chính mẹ các cô đã hiển linh, bắt họ phải làm chuyện đó. Họ rất sợ mẹ cô nên đã ngoan ngoãn nhận mọi việc sai quấy đã làm.

Nói xong ông đứng lên cáo từ. Chị em Hương mời mọc mãi nhưng cũng không được, nên đành để ông về. Bà vú mừng quá nói:
- Có ông thầy này mai mốt có gì mình nhờ được rồi, hay quá!


Chuẩn bị đầy đủ lễ vật, bà vú Hai hối:
- Đi sớm kẻo nắng cô Hai, cô Ba ơi.

Thùy Hương nhắc chị:
- Chị nhớ lát nữa trước mộ mẹ chị phải nói hết những gì suốt nhiều năm nay chị sống bên ba và biết rõ về ông.

Họ tới nghĩa trang khi nắng vừa lên khỏi ngon thông ở bên trái cổng vào. Bà vú thường khi vẫn chậm, nhưng nay có lẽ do quá phấn khởi đã chạy nhanh tới trước.
- Sao vậy cô Ba?

Tiếng kêu thất thanh của bà vú làm chị em Hương giật mình. Họ chạy đến nơi thì cũng phải kinh ngạc:
- Ủa, cây Mimosa?

Thùy Hương nhìn sang ngôi mộ và lần này cô như không còn tin vào mắt mình nữa. Cô gọi Mỹ Hương:
- Chị nhìn xem!

Bức ảnh bán thân của bà Bảo Châu, từ đôi mắt bà như có đôi dòng lệ chảy ra!

Dụi mắt mấy lần, Mỹ Hương nghẹn giọng:
- Mẹ khóc Thùy ơi!

Hai chị em ngồi xuống đưa tay chạm vào bức ảnh và thật lạ, bức ảnh bỗng rơi ra nằm gọn trong lòng tay họ. Ở phía sau bức ảnh có một dòng chữ hằn lên ở khung ảnh: Hãy đưa mẹ theo các con!

Quay lại nhìn, họ vô cùng ngạc nhiên khi chẳng hề thấy dấu vết gì của cây Mimosa ở nơi mà nó vốn có từ bao lâu nay. Ban đầu họ tưởng là do bị ai đốn mất, nhìn kỹ lại thì thậm chí không còn lại gốc cây. Nơi đó là một mặt phẳng xi măg như chẳng từng có cây gì mọc.

Thùy Hương hơi lo:
- Có phải cây đã bị đốn mất?

Mỹ Hương suy nghĩ giây lát:
- Chị nghĩ là không.

Trong lúc họ còn đang hoang mang thì chợt có người nói phía sau lưng:
- Các ô có tin là linh hồn đã đến lúc siêu thoát rồi không?

Bà vú reo lên:
- Đúng rồi các cô ơi, bà chủ đã siêu thoát rồi! Phải không thầy Sáu!

Thùy Hương bán tín bán nghi, nhưng vẫn thầm khấn:
- Linh hồn mẹ có siêu thoát thì cũng về với chúng con, mẹ nhé!

Ông thầy Sáu gật đầu vẻ hài lòng…

Mỹ Hương trở về Pháp. Một tháng sau cô trở lại cùng một người ngồi trên xe lăn. Ông Thiện Tâm nở nụ cười khi nhìn lại ngôi nhà của mình.
Ông không nói, nhưng hai đứa con gái ông đều ngầm hiểu rằng từ giờ phút này ông sẽ cùng với hai con mình sống tại ngôi biệt thự Mimosa đến ngày ông đi theo người vợ mà có lúc ông nghĩ là sẽ không bao giờ tha thứ cho ông…
Hết

Free English essays
http://language123.blogspot.com

Importance Of Water
Water And Living Things
Importance Of Reading A Newspaper
A Street Quarrel I Have Seen
Difficulties Of Learning English
Cách Viết Tiếng Anh
Difficulties Of Learning English
Essay On Rainy Season
An Accident I Have Witnessed
The Importance Of Reading Newspaper