Tuesday, January 20, 2009

Người đàn bà biến mất 19 - Người khăn trắng

Người đàn bà biến mất
Trang 19

Lời thú tội của Trường Khanh:
“ Tôi yêu Bảo Châu từ lâu mà chưa dám nói ra. Định đợi một dịp nào đó thuận tiện… Vậy mà Bảo Châu lại không kể gì kỷ niệm thời thơ ấu giữa chúng tôi, cô ấy bất ngờ làm đám cưới với người bạn thân trong nhóm của tôi. Thế là hết!

Tôi đau khổ, tuyệt vọng, đến đỗi hai lần định nhảy xuống vực khi đi qua đèo Bảo Lộc. Trời sao lại bất công quá, trong lúc tôi thì mất hết, còn họ thì được mọi thứ: tình yêu, tiền tài, danh vọng. Tôi định quên hết, xóa hết…

“Nhưng khi gặp lại Bội Ngọc thì mọi việc đã đổi thay. Tôi bàn với Ngọc chuyện tìm cách phá cuộc hôn nhân hạnh phúc của hai kẻ thù, để tôi có dịp chiếm lại Bảo Châu, còn Ngọc thì có lại Thiện Tâm! Thế là chúng tôi bắt đầu cuộc báo thù không nương tay…

Tôi còn nhớ hôm lên Đà Lạt mượn cớ thăm lại bạn xưa, tôi đã vô thẳng phòng Bảo Chậu, dự tính ép buộc cô ấy, đặt cô ấy trước sự đã rồi, nhưng không ngờ Châu phản kháng quyết liệt, khiên tôi chẳng đặng đừng đã phải bóp cổ cô ta, rồi sẵn có độc dược do tôi tự chế mang theo trong người, tôi đã cho vào ly cà phê Bảo Châu đang uống dở dang, đổ vào miệng ép cô ấy uống. Sau đó Bảo Châu mê man… Tôi yên tâm ra về, bởi loại thuốc độc tôi cho cô ấy uống không tác dụng thức thời, nó sẽ thấm từ từ trong lúc người uống thì ở trong tình trạng lơ mơ như uống thuốc ngủ…

Một tuần sau nghe tin Bảo Châu chết, tôi buồn khổ và hoảng sợ thật sự. Dù sao, thì tôi vẫn yêu cô ấy, tôi đâu muốn có kết cuộc như thế… Phần nữa, tôi hơn lo bởi khi ra về tôi mới chợt nhớ là khi ép Châu uống thuốc, tôi đã để quên chiếc khăn tay có thêu hai chữ KN lại chỗ giường của cô ấy. Chiếc kahwn này chính là sản phẩm do chính tay đưa em gái tôi làm tặng. Đứa em này cũng rất thương châu, nó thàm mong có ngày được thấy Châu là chị dâu nó. Khhi nó thêu khăn đã ghép K là tên tôi vào vơi chữ N là Nương, tên thân mật mà tôi thương gọi Châu lúc cô còn trẻ. Tôi muốn lẻn tới biệt thự Mimosa để xóa dấu viết nhưng không dám. Rồi thời gian qua nhanh, khi Bội Ngọc chính thức làm chủ biệt thự Mimosa thì tôi có tới và nhân cơ hội cả nhà đi vắng, tôi đã lục lọi khắp nơi mà chẳng thấy chiếc khăn ở đâu. Có lẽ khi mai táng Bảo Châu người ta đã vô tình thiêu hủy nó rồi.

Tuy nhiên, lúc qua Pháp sinh sống, một hôm tôi nằm mơ thấy hồn Bảo Châu hiện về bảo rằng cô ấy không quên những gì tôi và Bội Ngọc đã làm. Cô ấy còn cho biết là còn lưu giữ mọi bằng chứng để tố cáo chúng tôi! Tôi sợ quá, bàn với Ngọc phải trở về nước và tới biệt thự Mimosa ngay, bởi tôi nghĩ Châu đã chết nhưng nếu bằng chứng còn lại thì nhất định phải giữ trong ngôi nhà đó. Phần Ngọc cũng muốn nhân chuyên trở về này để thực hiện nốt phần còn lại: Bán ngôi biệt thự Mimosa đã bỏ hoang hơn mười năm…”

Tại phòng biện lý, chị em Hương trưng ra mọi chứng cứ, từ hai tờ thú tội đến kết quả xét nghiệm. Ông biện lý hỏi lại:
- Nếu các cô muốn tố cáo thủ phạm thì chúng tôi sẽ cho tiến hành ngay bằng cách thông báo cho lãnh sự quán nước ngoài, bởi họ đều là người có quốc tịch Pháp.

Trong lúc Thùy Hương rất muốn làm thì Mỹ Hương dịu giọng:
- Đây là hai kẻ đã gây ra cái chết của mẹ chúng tôi, đã làm tan nát gia đình cha mẹ tôi. Nhưng bây giờ có lẽ không cần thiết nữa rồi, bởi cả hai đang là những kẻ cuồng điên!

Người thư ký tòa án thêm vào:
- Cả hai người đó lên cơn điên trong bệnh viện và đã trốn khỏi đó từ đêm qua chẳng biết là đi đâu.
- Thế bây giờ ý các cô là sao?

Dù muốn làm căng nhưng thấy chị muốn xí xóa, Thùy Hương cũng nghe theo. Họchir xin tòa án hủy bỏ án lệnh.

Ra khỏi tòa, họ trở về nhà với lòng nhẹ nhỏm, thư thái. Nhưng khi về tới nhà thì người khách mà họ gặp làm cả hai ngạc nhiên. Đó là ông thầy Sáu, thầy địa lý, thấy tướng số. Ông ta tự giới thiệu:
- Có thể các ô ở đây chưa lâu, chớ cư dân vùng này thì đều biết tôi. Tôi được gọi là thầy Sáu chuyên về phong thủy, tướng số.

Bà vú nói chen vào:
- Ông thầy đây có ý tốt, muốn giúp các cô vài chuyện nên vú mới mở cửa để ông ấy đợi.

Thầy Sáu chủ động nói:
- Mấy hôm trước có một bà xưng là Bội Ngọc tới chỗ tôi và nhờ tôi làm một việc mà tôi đã từ chối không làm.

Nghe nhắc tới mụ ta, Thùy Hương hỏi ngay:
- Mụ ta muốn làm gì?

Ông thầy từ tốn kể:
- Bà ta nhờ tôi vào nghĩa trang đốn cây Mimosa trong đó, đồng thời cũng muốn tôi tới nhà này để xem phong thủy, định dời đổi cái gì đó nhằm hóa giải chuyện chẳng lành mà theo bà ta cần phải làm ngay.

Thùy Hương hoảng hốt kêu lên:
- Ông có làm không?
- Nếu đã làm thì tôi đâu còn mạng mà tới đây hôm nay! Tôi nói thật, cây Mimosa đó đừng hòng đụng tới. Trừ phi…

Mỹ Hương lúc ấy mới lên tiếng:
- Trừ phi thế nào thầy?

Thầy Sáu đáp rất nghiêm túc:
- Trừ phi chính chủ nhân ngôi mộ đó muốn!

Free English essays
http://language123.blogspot.com

Describe My House
How I Learned To Ride A Bicycle
Talk About Your School
My Holiday Essay
The Film You Like Best
Advantages And Disadvantages Of Television
An Ideal Teacher
An Accident I Have Witnessed
Advantages And Disadvantages Of Tv
Bai Luan Tieng Anh Mien Phi