Wednesday, January 14, 2009

Chiếc khăn định mệnh 19 - Người khăn trắng

Chiếc khăn định mệnh
Trang 19

Vạn Thành hỏi:
- Em có nhìn rõ nó không?
- Không rõ lắm, em chỉ thấy một thân hìn cao to, đầy lông lá. Chắc nó cao khoảng gần hai mét.
- Ừ! Có lẽ là thế. Còn anh, anh đã nhìn thấy đôi mắt nó. Một đôi mắt đỏ ngầu dữ tợn. Đúng là mắt quỷ.

Rồi anh nhìn chiếc máy chụp hình và nói tiếp:
- Bây giờ anh đã có trong tay một tấm ảnh độc nhất vô nhị. Đêm nay anh sẽ làm việc suốt đêm. Sáng mai bức hình này sẽ được đăng trên trang nhất của báo. Và cái tựa đề “Quỷ biển” sẽ được in thật to.

Tờ báo Tia Chớp sáng nay bán đắt như tôm tươi. Như đã dự đoán từ trước. Vạn Thành đã đề nghị in số báo lên gấp đôi, j vẫn không đủ cung cấp cho độc giả. Chuông điện thoại réo vang từ tòa soạn. Mọi người ai ai cũng quan tâm tới câu chuyện đã đăng trên trang nhất.

Ông Thăng, tổng biên tập tờ báo Tia Chớp cứ ngồi thừ ra nhìn tờ báo trước mặt. Hình con quỷ biển chiếm gần nửa trang báo. Do sử dụng máy chụp hình kỹ thuật cao, nên nhà báo Vạn Thành đã có một bức hình như ý. Mặc dù chụp vào ban đêm, nhưng bức hình thật rõ nét. Một thân hình cao to, đầy lông lá, hai bàn tay đầy vuốt nhọn giơ lên che khuất cả gương mặt nó. Dù không trông rõ mặt con quỷ, nhưng nhìn vào bức hình người ta cũng có cả giác ớn lạnh. Cái tựa đề chạy thật lớn “Con quỷ biển” đập ngay vào mắt độc giả. Còn nội dung bài báo thì khá ly kỳ hấp dẫn. Đọc xong thì ai cũng nổi da gà.

Ông Thăng cầm tờ báo bước đến phòng làm việc của nhà báo Vạn Thành. Thànhấy anh ta đang tiếp điện thoại, ông liền ngồi xuống ghế kế bên chờ đợi. Vạn Thành sau khi đặt máy xuống thì khẽ lắc đầu, cười cười:
- Sếp ơi! – Anh nói. – Chắc em điên lên mất, từ sáng đến giờ trả lời điện thoại líu cả lưỡi, ù cả tai.
- Cậu hãy đi nghỉ đi, làm việc cả đêm rồi. Để tôi cử người trả lời thay cậu.
- Anh nhìn xem, tất cả các máy điện thoại trong tòa soạn cứ reo inh ỏi lên. Có máy nào nằm im đâu. Nhân viên ai cũng trả lời, còn ai mà trực thay em.
- Không sao đâu, ngắt máy một chút đi. Tôi muốn nói chuyện với cậu.

Vạn Thành nhấc máy lên, để qua một bên, rồi anh ngồi xuống đối diện với tổng biên tập.
Ông Thăng nhìn nhân viên mình với đôi mắt đầy thán phục.
- Cậu giỏi thật. Tôi không biết dùng lời lẽ nào để ca ngợi cậu cho xứng đáng.
- Không có gì đâu sếp. Nghề nghiệp của em mà. – Vạn Thành khiêm tốn.
- Trước đây cậu cũng là một nhà báo có tiếng tăm sau những vụ điều tra giết người. Nhưng có lẽ bây giờ cậu là nhf báo nổi tiếng nhất từ trước tới nay, bởi lẽ chưa có ai chụp hình được con quỷ cả, mà cậu thì đã làm được rồi.
- Em nghĩ mình cũng liều thật. – Vạn Thành nói. – Đêm qua em lao theo nó, cố chụp một tấm nữa. Cũng may là nó bỏ chạy, nếu nó tóm được em mà xé ra làm hai, thì giờ này đâu còn thời gian mà nói chuyện với sếp nữa.
- Đam mê nghề nghiệp luôn giúp người ta thành công. Nhưng cũng phải biết né tránh nguy hiểm để bảo toàn tính mạng chứ. Lần sau đừng có liều như vậy nữa nha.
- Dạ! Bây giờ thì em có thể hứa với anh, j rồi đụng chuyện không biết có giữ được lời hứa với anh không. Lúc ấy em như kẻ say tin vậy, chỉ muốn lao vào mà không còn kịp suy nghĩ điều gì khác.

Ông Thăng mở tờ báo ra trước mặt và chỉ vào hình con quỷ nói:
- Cậu có hy vọng gì điều tra về tung tích con quỷ này không?
- Hy vọng mong manh, nhưng em sẽ cố. Điều tra một con quỷ, mà là quỷ biển thì khó gấp trăm vạn lần điều tra một con người. Nhưng mấu chốt là ở chỗ bác sĩ Thoại Vũ. Con quỷ đã xuất hiện từ trong căn nhà ấy. Và người mà nó luôn nhắm vào để tấn công là bà Minh Tuyền mẹ của bác sĩ Vũ.
- Vậy hãy bám sát căn nhà ấy. Manh mối có lẽ từ đó mà ra.

- Đã là quỷ thì nó hiện đó, rồi biến đó. Cũng thật khó lòng. Nếu như không chính mắt em chứng kiến cảnh con quỷ ngoi lên từ biển, nếu như em không chụp được tấm ảnh độc nhất vô nhị này, liệu nói ra có ai tin em không. Hay họ cho là mình đã tung tin đồn nhảm.

Ông Thăng đứng dậy và nói:
- Vũậy cậu hãy tập trung vào việc điều tra tung tích con quỷ dữ này nhé. Các công việc khác cậu bàn giao lịa cho đồng nghiệp.
- Dạ!
- Tin tức này hấp dẫn lắm đây. Cậu hãy viết thành một thiên phóng sự về con quỷ biển, kéo dài nhiều tập thu hút độc giả. Có được không?
- Dạ được ạ! Tổng biên tập cứ yên tâm bàn giao cho em công việc này.
- Tôi sẽ chính thức đề nghị khen thưởng và tăng lương cho cậu. Yên tâm công tác tốt nhé.
- Dạ, cám ơn sếp rất nhiều.

Vạn Thành tiễn ông Thăng ra cửa, anh quay vào phòng và ngả người xuống ghế salon. Mắt anh ríu lại. Anh đã thức trắng đêm, rửa phim, viết bài cho kịp đăng tin. Báo ra thì lại lo xem xem có lỗi kỹ thuật nào không. Báo vừa phát hành lại phải tiếp điện thoại của độc giả. Anh mệt phờ cả người, phút chốc Vạn Thành đã thiếp đi vì mê mệt.

Thiên Hương từ ngoài đẩy cửa bước vào. Nhìn thấy Vạn Thành đang ngủ mê mệt, cô khẽ lắc đầu nhìn anh. Một chút thương cảm cộng với sự nể phục, Thiên Hương khẽ nói thầm:
- Tội nghiệp, đêm qua anh đã thức trắng đêm. Giờ chắc mệt lắm. Em thật khâm phục anh. Em chưa từng thấy một nhà báo nào dũng cảm và đam mê nghề nghiệp như anh.

Các bài luận tiếng anh
http://language123.blogpsot.com

Bài Luận Tiếng Anh
Cac Bai English Essay Hay
De Viet Essay Tieng Anh Tot
Rights And Duties Of A Citizen
Есе По Английски What Do You Like At Weekends
Nhung Bai Viet Tieng Anh Hay
Essay On Rainy Season
Describe Your Best Friend
Bai Mau Tieng Anh
Describe My Best Friend
Describe House
Hcmc Hastily Looking For Traffic Congestion Solutions
English Essay On Rainy Season
Qualities Of A Judge
Bai Luan Anh Van
Good Manner
Talk About Career
Cách Viết Bài Luận Tiếng Anh
Embarrassing Experience
Viết Bài Luận Tiếng Anh