Wednesday, January 14, 2009

Chiếc khăn định mệnh 17 - Người khăn trắng

Chiếc khăn định mệnh
Trang 17


Lâm Giang tiễn anh với một cảm giác quyến luyến. Hai người chỉ ở cách nhau một bức tường sao mà Giang thấy xa thế.

Thật ra, họ rất muốn hẹn hò nhau nhưng cả hai chưa nghĩ ra được kế gì để thuyết phục bản thân mình. Chẳng lẽ chiều vừa mới gặp, cách hai ba giờ lại hẹn gặp nhau buổi tối. Dù trong lòng rất muốn gặp nhau, nhưng họ đành chia tay trong luyến tiếc. chỉ biết nhìn vào mắt và trao cho nhau những tình cảm của mình.

Đêm xuống. Thoại Vũ thơ thẩn đi dạo xung quanh nhà. Anh nhớ quay quắt gương mặt Lâm Giang. Không còn cách nào khác, anh đành đi ra biển, ngồi đó hồi tưởng lại những gì đã xảy ra tối qua.

Đang ngồi anh bỗng nghe phía sau lưng mìn có một đôi trai gái trò chuyện. Họ nói có vẻ hơi lớn nên anh nghe được.
- Em có sợ không?
- Cũng hơi sợ.
- Vậy tại sao lại đi hteo anh. ĐÃ theo anh thì pahri theo tới cùng. Không được bỏ anh nửa đường nghe.
- Em theo anh mà. Bây giờ không theo anh, em biết theo ai bây giờ.
- Giỏi, ngoan lắm. Khi nào xong việc, anh sẽ thưởng.
- Anh thưởng em gì nào?
- Em thích anh thưởng gì?
- Anh biết ý em mà.
- Okee! Vũậy tối mai hẹn gặp nhau ở chỗ cũ nhé.
- Không gặp, không về! – Cô gái nói xong cười giòn tan.

Thoại Vũ cũng bật cười nhè nhẹ khi nghe được mẫu đối thoại của hai người. Có lẽ họ là một cặp tình nhâtifddang yêu nhau thắm thiết. Hoặc có thể họ chỉ là… một ý nghĩ kỳ cục chợt thoáng qua trong đầu Thoại Vũ.

Vừa lúc đó, cô gái lại nói:
- anh nhìn kìa, có một người đàn ông đang ngồi đơn độc ngắm biển.
- vậy mà anh tưởng biển về đêm chỉ dành cho các cặp tình nhân thôi chứ.
- Sao anh lại nghĩ thế. Bộ ai cũng giống anh à. Đàn ông cũng có người lãng mạn lắm chứ.
- Anh chẳng biết, nhưng với anh, dạo biển là phải có nàng, nếu không thì hú vài thằng bạn làm ít ve rồi về, lăn ra mà ngủ cho sướng.

Giọng cô gái reo lên nho nhỏ:
- A! hay tụi mình lại nói chuyện với anh ta đi anh. Biết đâu, đêm qua anh ấy cũng đi dạo ở đây. Chắc ít nhiều cũng biết chuyện kia.

Rồi Thoại Vũ nghe bước chân họ lạo xạo trên cát, tiến lại phía mình.

Giọng chàng trai lên tiếng:
- Anh ơi! Có thể cho bọn em hỏi thăm một chút được không ạ?

Thoại Vũ quay lại. Anh thấy họ hơi quen quen, nhưng trời tối quá, ánh trăng đang bị một áng mấy xám che khuất, nên không thấy rõ mặt.
- Có việc gì, anh cứ nói.

Thoại Vũ nói và đứng lên tiến gần đôi trai gái. Áng mây bay đi, để lộ một vùng ánh sáng nhạt nhòa.

Gương mặt của hai người đối diện hiện rõ dần lên, bất chợt cả ba cùng reo lên:
- Anh! Thì ra là anh.
- Ồ! Chào bác sĩ Vũ.
- Chào hai nhà báo.
- Thật là may quá. Sao tụi em lại có thể gặp anh ở đây nhỉ?

Thoại Vũ lấy chân hất nhẹ cát dưới biển.
- hai bạn cũng đi dạo đó à?
- Đâu có! – nhà báo Thiên Hương đính chính ngay. – Bọn em đang đi làm nhiệm vụ đó chứ. Đi dạo với anh Thành thì chán chết.
- Ơ! Sao em lại nói vậy. – Nhà báo Vạn Thành trợn tròn mắt lên. – Bao nhiêu cô đăng kí hàng dài, chờ tới lượt đi dạo với anh, mà anh còn chưa duyệt nữa. Em hân hạnh lắm mới được anh cho đi cùng. Vậy mà còn làm cao nữa. Ghét! Bữa sau có năn nỉ cũng chẳng cho đi theo.

Thiên Hương bật cười, đấm nhẹ vào vai Vạn Thành:
- thèm mà đi với anh, làm như có giá lắm vậy.

Thoại Vũ cười tủm tỉm:
- Ấy vậy mà lúc nãy nghe hai người trò chuyện mùi mẫn quá. Tôi cứ ngỡ là một cặp tình nhân đó chứ.

Thiên Hương xua xua tay:
- í, anh đừng nghĩ bậy. Giữa em với anh ấy không có gì đâu. Anh mà nói vậy có người tặng em lon acid thì nguy.

Vạn Thành thọc tay vào túi quần, vai hơi so lại khi làn gió biển vừa thổi ào vào.
- thôi không đùa nữa. – Anh nói. – Mình nói chuyện nghiêm túc nhé! Anh Vũ này, anh có thể kể rõ câu chuyện tối qua cho bọn em nghe được không?

Thoại Vũ khẽ gật đầu. Rồi anh thuật lại các tình tiết đã xảy ra tối hôm qua.
Nghe xong, Thiên Hương nói:
- Chắc cô bạn hàng xóm của anh hoảng lắm hả. Thảo nào cô ấy hôm nay không đi dạo cũng anh nữa.
- Có một chi tiết quan trọng nữa tôi chưa nói với các bạn. Đso là cô ấy cũng đã từng thấy bóng dáng con quỷ ấy.
- Vậy hả! – Vạn Thành thốt lên đầy ngạc nhiên. – Trời đất! Chẳng lẽ con quỷ này lại có thật. Sao nó lại hiện hình ở dương gian này để làm gì nhỉ? Trời đất động rồi hay sao mà quỷ lại sống chung với người.


Các bài luận tiếng anh miễn phí
http://language123.blogspot.com:

Essay On Importance Of Good Manners
Describe House
An Ideal Teacher
Value Of Education
Value Of Education
Advantages And Disadvantages Of Cinema
Disadvantages Of Television
Importance Of Examinations
The Role Of The Police Force In Society
Describe Your Best Friend Essay
Viet Luan Tieng Anh
An Incident I Will Never Forget
Essays On Good Manners
A Frightening Experience Essay
How I Learned To Ride A Bicycle
Should Homework Be Abolished Teachers
A Frightening Experience
Viết Essay
Cac Bai Luan Tieng Anh Hay
Bai Viet Mau Tieng Anh